Cựu sinh viên

CSV Phạm Văn Phú Khoa KH&CNTP - Thanh xuân là những tháng ngày dấu ấn trên giảng đường Đại học…

Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta gọi mái trường là “ngôi nhà thứ hai” của mỗi người. Bởi ở đó chúng ta được tiếp nhận tri thức, được rèn luyện đạo đức. Nó còn là nơi gieo mầm ước mơ, biến ước mơ thành hiện thực, cho ta cảm nhận được tình thầy trò, bạn bè khăng khít. Với tôi, trường Đại học Lạc Hồng chính là mái nhà thứ hai để tôi tựa vào.

CSV Phạm Văn Phú - Lớp 05H1 Khoa KH&CNTP là người luôn hết mình với công việc

Lật lại những trang ký ức ngày ấy, mỗi khi nhìn thấy các anh chị đi làm, có thu nhập, có thể mua sắm, vui chơi thoải mái tôi cứ mong mình lớn thật mau, ra trường, có việc làm, một thế giới mới, một tương lai tươi đẹp sẽ mở ra trước mắt tôi. Lúc đó, những bài tập nhóm, khóa luận, hoạt động ngoại khóa của thời sinh viên là những thứ vui vẻ nhất trên đời. Tuy nhiên, khi bước chân vào thế giới công sở với những trách nhiệm của người trưởng thành và những vấp ngã trong các mối quan hệ ngoài xã hội. Tôi mới nhận ra rằng, sinh viên quả là quãng thời gian tươi đẹp đáng nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi người. Nó thực sự là những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp không thể quên. Và tôi dám quả quyết rằng rất nhiều bạn trẻ sau một thời gian “vào đời” như tôi cũng đang có suy nghĩ đó.

Tôi nhớ những ngày đầu rời quê hương để đến một thành phố xa lạ, đông đúc, náo nhiệt, nhiều điều mới mẻ, có chút lo lắng, có những ngày nhớ nhà đến phát khóc. Những lo lắng, xen lẫn sự phấn khởi thơ dại khi lần đầu xa mẹ, lần đầu tự mình sắp xếp mọi thứ trong cuộc sống. Những cảm xúc hồi hộp trong trẻo đó, có lẽ tôi sẽ khó có cơ hội được gặp lại trong đời. Tôi nhớ khu trọ lúc nào cũng rộn ràng âm thanh, từ tiếng nói lao xao, từ tiếng nhạc nhẹ nhàng từ phòng ai đó, những âm thanh loảng xoảng của tiếng nồi niêu va vào nhau khi nấu ăn. Rồi những buổi tụ tập liên hoan cả xóm ăn uống, hò hét, rất bình dân mà hết mình... Một cuộc sống xa nhà mà tôi chưa bao giờ được trải nghiệm. Còn về học đại học, lớp đại học không giống những lớp khác mà tôi đã từng trải qua, nó là nơi tề tựu của những người bạn từ nhiều miền của đất nước. Từ giọng nói, văn hóa, cách nói chuyện đều không giống những gì tôi vẫn bắt gặp trước đây. Thời sinh viên mở ra cho tôi sự nhận biết rõ ràng hơn về sự khác biệt vùng miền, văn hóa. Mặc cho những khác biệt như vậy, những bài tập nhóm, thảo luận chuyên đề dần kết nối chúng tôi và trở thành những người bạn của nhau. Những người bạn chơi với nhau từ bài vở, từ sự đồng cảm, gắn bó với nhau vì những điểm chung trong cuộc sống chưa nhuốm màu vật chất.

Tôi cũng sẽ chẳng bao giờ quên những chuyến đu theo về quê đám bạn đại học. Nhờ đó mà tôi trở thành đứa biết vi vu đi đó đi đây. Thời sinh viên, ít tiền, chi tiêu dè sẻn, nhưng cái giàu có nhất của giai đoạn này có lẽ là thời gian để khám phá những vùng của tổ quốc cùng những đứa bạn chí thân. Loanh quanh như vậy mà tôi cũng đã đặt chân lên nhiều tỉnh thành khắp 3 miền rồi chứ chẳng đùa. Rồi tôi nhớ cả những câu lạc bộ mình tham gia trong trường, những buổi đi tình nguyện, đi mùa hè xanh cùng các anh chị và các bạn giúp đỡ đồng bào và các em nhỏ, bao nhiêu là kỉ niệm vui buồn, tất cả đều là những trải nghiệm lần đầu tiên tôi có. Cái ít nhớ nhất của thời sinh viên là lớp học, thế nhưng những lúc mệt mỏi bàn luận dự án khi đi làm, những lúc phải tự tìm tòi những điều từ thực tế không có trong bài vở, tôi lại nhớ tới những tiết học thời sinh viên. Đó là những giờ học không quá căng thẳng như cấp 3, dễ dàng cúp tiết vào những giờ không điểm danh, nhưng chúng tôi tự nguyện đi học đầy đủ và nhiệt tình trong những lớp học mà ở đó có giáo sư giảng và sinh viên chúng tôi được quyền đưa tay phát biểu, tranh luận, đưa ý kiến để vỡ ra được vấn đề. Lớp học, nơi tôi được hỏi những điều chưa rõ để rồi tôi bắt đầu nhận ra về những sự thật về ngành nghề chẳng còn như tưởng tượng suy nghĩ của tôi trước đây. Mọi thứ có chút khác nhưng vẫn đầy nhiệt huyết và ham muốn lao ngay vào nghề. Những neo cảm xúc này giúp tôi gắn bó với con đường mình đã chọn.

Nhờ những kiến thức và những kỹ năng mà tôi đã học được ở trường Đại học Lạc Hồng nên tôi đã có một công việc tốt tại Công ty Cổ phần Bao bì Nhơn Trạch. Sau một khoảng thời gian dài cố gắng và cống hiến hết mình với công ty tôi cũng đã lãnh đạo tin tưởng giao cho vị trí trưởng phòng nhân sự. Giờ đây, với vị trí hiện tại tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì đã thực hiện được một phần ước mơ của mình và tôi tin các bạn cũng sẽ làm được điều đó và sẽ làm tốt hơn nữa vì các bạn là tương lai của đất nước các bạn còn sức trẻ nên hãy cố gắng hết mình các bạn nhé!

Với tôi tất cả những điều đó đã trở thành những kỉ niệm, là những năm tháng tươi đẹp nhất của tôi - một cuộc sống vô lo vô nghĩ, thoải mái trải nghiệm, thoải mái làm những điều mình muốn. 4 năm đại học tưởng chừng là dài nhưng thật sự rất nhanh. Vì vậy nếu còn đang ngồi trên ghế nhà trường, hãy tận hưởng, học hết sức, chơi hết mình và yêu bằng cả trái tim để rồi dù sau này khi có những khó khăn trong công việc, lo toan trong cuộc sống thì bạn cũng giống tôi đều mỉm cười vì có những tháng ngày tuổi trẻ tươi đẹp mình đã sống trọn vẹn và rất hạnh phúc.

Để được như ngày hôm nay tôi xin thầm cảm ơn quý Thầy, Cô trường Đại học Lạc Hồng luôn đồng hành và sát cánh bên tôi trong suốt những năm tháng ngồi trên ghế Nhà trường, cảm ơn ba mẹ luôn làm điểm tựa để tôi phấn đấu. Cảm ơn lãnh đạo và các đồng nghiệp của tôi. Kính chúc trường Đại học Lạc Hồng luôn luôn gặt hái được nhiều thành công, kính chúc quý Thầy, Cô luôn được nhiều sức khỏe và lời tri ân sâu sắc nhất.

Khoa KH&CNTP theo Bộ phận Quan hệ DN & Hỗ trợ SV

Khoa Khoa học và Công nghệ thực phẩm

      • Địa chỉ: Số 10, Huỳnh Văn Nghệ, P. Bửu Long, Tp. Biên Hòa - Tỉnh Đồng Nai
      • Điện thoại: 0251 3952 778
      • Email: lachong@lhu.edu.vn
      • © 2023 Đại học Lạc Hồng
        335,611       1/888